Thứ Hai, 31 tháng 12, 2012

KÍNH MỪNG MẸ THIÊN CHÚA

Ôi đức Nữ Trinh, Mẹ Chúa Trời
Khiêm nhường vâng lệnh đấng Thiên Sai
Khó nghèo vượt cạn ,lòng cay tủi 
Đau đớn đồng công ,dạ tả tơi
Vinh phúc quê Trời, Cha hiển thưởng
Gian nan cõi thế, Mẹ thông lời
Ngày đầu năm mới,cầu xin Nẹ
Dẫn lối  con theo hưởng phước Trời
          CÙ MÈ

Thứ Ba, 25 tháng 12, 2012

NGUYỆN BÊN HANG ĐÁ

Gió buốt trời đông quyện tuyết băng
Sao đêm le lói chốn hang tàn
Hài Nhi co rét nơi rơm cỏ
Thánh Mẫu lâm bồn chốn hốc hang
Thiên Chúalàm gương đường khổ hạnh
Thánh Gia nêu mẫu đức nghèo nàn
Ngắm trông hang đá xin suy nguyện
Nghèo khó nguyện theo lối chỉ đàng
          CÙ MÈ

Chủ Nhật, 23 tháng 12, 2012

THAI NHI MỪNG NOEL

Nơi Uổng tử thành mừng Chúa giáng sinh
Kìa đụn khói sương đêm bay mờ mịt

Bong bóng bọt chưa tan ghềnh u tịch
Lũ thai nhi vất vưởng đón hài đồng
Con có tội gì không?
Một bào thai to gan gào nức nở!!

Cha hờ hững quay đầu không ngoái cổ
Mẹ điên cuồng móc bỏ vứt quăng đi
Sau truy hoan mở mắt có còn chi
Một vết tích bùn lầy đang thoi thóp

Này chiếc tã quấn con là túi xốp
Nôi con nằm chính thùng rác bên lề
Lũ kiến ruồi hội tụ hút đê mê
Vui tận hưởng món bầy nhầy thú vị

Con đã chết dù huyết còn tươm rỉ
Nhịp tim sầu hết máy đập vu vơ
Ánh thái dương chưa biết đến bao giờ
Nay oan khuất hồn lang thang uổng tử

Con phiêu dạt lênh đênh vào vũ trụ
Mà linh hồn là khí tụ đâu tan…
Rồi đêm nay Chúa sinh xuống trần gian
Có cứu chuộc con không? Ôi hỡi Chúa!

NGƯỜI hạnh phúc được co ro máng cỏ
Được mẹ hiền là Thánh nữ đồng trinh
Được cha nuôi Gio Sép quá tận tình
Được sưởi ấm bằng hơi loài gia súc

Được vua sợ bởi lung lay quyền lực
Được kinh hoàng lũ quỷ sớm tiêu tan
Được e dè tư tế giả nghĩa nhân
Được vu cáo khu trừ mưu thâm độc…

Con chỉ là thai nhi chưa được khóc
Chẳng được vui, chẳng hít được khí trời
Chẳng một lần cất tiếng gọi mẹ ơi
Nên đau quá, nỗi hờn này rất lớn

Ôi lại Chúa linh hồn con lởn vởn
Bên nôi “vàng” khẩn thiết đấng toàn năng
Đưa con ngay về bến cửa vĩnh hằng
Cùng bầu bạn đoàn anh em thai hữu

Chỉ ở đó mới là nguồn vĩnh cửu
Đợi chờ NGƯỜI xong cứu độ muôn dân
Đợi chờ NGƯỜI mãn hạn kiếp trần gian
Về Chúa nhé bên con cùng hạnh phúc…
Bùi Nghiệp

Thứ Bảy, 22 tháng 12, 2012

GIÁNG THẾ PHÚ

Thiên Chúa trên trời;
Con Vua hạ thế.
Bỏ chốn cao sang;
Chọn nơi thấp rẻ.
Xuống cõi hạ ,mang phần thân mọn ,không chút đắn đo;
Bỏ ngai cao ,mặc lấy tính phàm ,chẳng chi câu nệ.
Khai hộ tịch hồi quy,đất tổ bơ vơ;
Lệnh kiểm tra tái đáo,quê nhà rúng dể.
Nương bụng Mẹ ,tối vắng lang thang ,kiếm chốn khoác phận người;
Cậy tay chồng ,đêm khuya thất thểu ,tìm nơi  sinh con trẻ.
Bao nhiêu lữ điếm khước từ;
Bằng ấy quán hàng xua né.
Hết phương cuối nẻoê chề;
Tận lối cùng đường tắc bế .
Chuồng bò ngựa ,đồng không mông quạnh ,hơi súc vật tiếp đón  mừng reo;
Nhà loài người ,chăn ấm nệm êm ,dạ nhân sinh hững hờ coi   rẻ.
Lạy Đấng Vua Trời;
Ôi Vua Cứu Thế.
Đơn côi khốn khổ từ phút chào đời;
Thiếu thốn bần hàn ngay giây nhập thế.
Kìa vũ trụ ,sáng mừng thay thảy  cả muôn ngàn tinh tú   xa xôi;
Hỏi nhân loài ,nghênh đón có ai ai ngoài dăm bảy mục đồng nhỏ bé.
Thiên quốc hân hoan;
Dương trần vô lẽ.
Thiên thần hữu ý ,tấu địch vang tiếng tầng cao;
Nhân loại  vô tâm ,che tai bặt hơi muôn kẻ.
Mấy kỷ đời qua;
Hai ngàn  năm lẻ.
Bao phần nhân loại đã rõ tin thờ;
Lắm kẻ dương gian còn chưa biết lẽ.
Vinh hiển   Chúa cao đấng trên Trời;
Bình an người  thiện tâm dưới thế.
Ơn cứu độ vạn kiếp  mãi tận khó tường;
Phúc tẩy thanh muôn dân vô cùng khôn kể.
Nay kính nhớ:
Sáo vọng run thờ;
Chuông ngân gióng tế.
Thiên quốc cố  ôn khắc giáng sinh;
Trần gian lại  kính ngày đại lễ.
Miệng  khách hỡi ,nào ca tụng muôn lời;
Hồn tôi  ơi ,hãy mừng vui mọi lẽ.
Cảm tạ ơn   Con Trời;
Tụng ca danh Chúa Tể.
Vì nhân thế hy sinh;
Bởi tình yêu hiến tế.

             CÙ MÈ
            02-12-2012
           

NOEL NGÀY CŨ

 
(Tứ tuyệt trường thiên)
Nửa vòng thế kỷ độ lên mười
Trang lứa đồng hành những thú vui
Năm ấy đông về mừng đón Chúa
Cùng làm hang đá giữa sân chơi
 
Tre trúc chặt về uốn lấy khung
Rạ rơm trải xuống đất khoanh vùng
Giấy bồi giấy báo vo làm đá
Bồ hóng sơn lên quét chất chồng
 
Cành cây tuốt lá còn trơ trụi
Vắt lọn bông gòn tạo tuyết rơi
Sao chổi ơ kìa mua giấy bóng!
Phất hồ khéo léo dựng lên trời
 
Vẽ ảnh giáng sinh lên giấy cứng
Hài đồng, cha mẹ với bò chiên
Thiên thần, chú mục, ba vua nữa
Thêm cả lạc đà đứng ngó nghiêng
 
Đồn lính chị vào xin tép pin
Anh về hý hoáy thắp bừng lên
Bóng đèn nhấp nháy lung linh quá
Nhảy cẫng hò reo rộn rã liền
 
Mẹ lần ruột tượng móc mươi đồng
Kẹo bánh mua về chất khá xôm
Lững thững bố ra cười tủm tỉm
Đi mượn cho đoàn chiếc măng sông
 
Đêm nay vua tự Trời sinh xuống
Cứu độ nhân trần giữa tuyết sương
Mái lá nhà quê mừng Chúa cả
Tưng bừng như thể chốn cung vương
 
Chiếu trải ra sân cho sạch sẽ
Mời làng nước đến ghé sang thăm
Gật gù cụ lão rung chòm cước
Em bé tung tăng nhảy quáng quàng
 
Đêm ấy vui hơn cả vạn đêm
Láng giềng tề tựu hát vang lên
Vinh danh Thiên Chúa nơi cao thẳm
Xuống phước cho người được ấm yên
 
Năm mươi năm thoáng chẳng hề ngưng
Lại nhớ quê xưa quá quá chừng
Hồi tưởng quê nhà hằn trí não
Mơ về kỷ niệm lại rưng rưng…
Bùi Nghiệp

Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012

ĐẤNG TIỀN HÔ

Sa mạc hoang vu ,nắng ,cát khô
Hy sinh ,dọn lối, , đấng tiền hô
Áo lông,da thú du thân giảng
Châu chấu, mật ong lót dạ chờ
Khẩn nguyện Cứu Tinh mau hiển ngự
Khuyên răn nhân thế dọn tâm thờ
Kìa mau tỉnh thức Người đang đến
Tiếng gọi  muôn dân chớ hững hờ !
          CÙ MÈ

Thứ Sáu, 7 tháng 12, 2012

KÍNH MỪNG MẸ VÔ NHIỄM

Lạy Mẹ nguyên vô nhiễm tội truyền
Đang đầy ơn thưởng chốn  cao thiêng
Đóa hoa khiết bạch thơm vô hậu
Mẫu đức   tinh trong sáng khoáng tiền
  chốn ủi an người khốn khổ
Là nơi trông cậy kẻ hèn khiêm
Con xin học Mẹ đường nhân đức
Phù trợ   nâng gìn mỗi bước thiêng
            THINH KHÔNG
        1-12-2012

Thứ Tư, 5 tháng 12, 2012

VỌNG

Sa mạc ,Tiền Hô ,tiếng hiển dương
Dọn tâm nắn thẳng mọi con đường
Núi đồi lòng dạ mau san lấp
Tục lụy gian trần chớ vấn vương
Trời đổ sương mai ,mưa thánh hóa
Chúa ban Thánh Tử ,giáng yêu thương
Dọn hồn  chờ sẵn như hang đá
Lòng chúng nhân mong Chúa thấu tường
          CÙ MÈ

XIN HỌA:
          GỌI.
Lời ai sáng sớm đến tà dương
Gọi thế nhân đây chớ lạc đường
Phú quý giầu sang đừng nuối tiếc
Xa hoa phù phiếm chớ màng vương
Cải tà quy chính chờ vua đoái
Hướng thiện hồi tâm đón Chúa thương
Giờ sắp đến rồi mau chỗi dậy
Mở tai thức tỉnh để nghe tường
Bóng Tà Dương

Thứ Ba, 4 tháng 12, 2012

KHÁT MONG- HY VỌNG - TRÔNG CHỜ

        KHÁT MONG
Hồn con hoang vắng tựa đồng khô
Toác đất ,  hong da ngong ngóng chờ
Mưa móc Trời tuôn hồi lẽ sống
Sương mai cao đổ dậy mầm mơ
San đồi ,toang cửa  chờ Ơn thánh
Lấp vực, nắn đường đón Chúa thơ
Hồn ước ,tâm   mong ơn Chúah độ
An lành ,Thánh , Thánh độ vô bờ.
               CÙ MÈ

XIN HỌA:
HY VỌNG.
Khát quá đường xa họng cháy khô,
Lang thang vô định cứ trông chờ.
Mây kìa rơi xuống trồi cây mộng,
Suối đó trào lên ngợp nước mơ.
Đảo mắt chờ mưa, mưa hóa nhạc!
Nghiêng đầu đợi gió, gió thành thơ.
No nê uống thỏa nguồn ân sủng,
Bừng mắt mở to chợt đến bờ.
Bùi Nghiệp
HỌA TIẾP:
         TRÔNG CHỜ
Khát bỏng cõi hồn tựa đất khô
Xin mưa,sương đổ thỏa mong chờ
Bồi tô trợ sức nuôi hy vọng
Tưới tắm thông nguồn dậy ước mơ
Này tiếng mừng vui  rền điệu hát
Đây lời ca tụng dệt vần thơ
Cậy tin ân thánh Trời tuôn đổ
Thuyền  thẳng đường bơi cập bến bờ          
           THINH KHÔNG
         04-12-2012
         

Thứ Hai, 3 tháng 12, 2012

VỌNG CỐ HƯƠNG PHÚ

(Ý Thánh vịnh 41 và 137)

Tâu Ngài tam vị!
Lạy đấng cửu trùng!
Xin mưa rơi hạt;
Để đất trổ bông.

Linh hồn tôi ngóng đợi hừng đông, Như nai đó khát khao nguồn nước;
Thần trí mỗ băn khoăn tảng sáng, Tựa cá này ao ước mạch sông.
Mong đến chỗ đồng um xanh cỏ;
Đợi về nơi suối ngất biếc trong.

Ơi hỡi:
Hồi tưởng lúc xưa, nô nức kèn vang tiến về Thiên điện;
Nhớ về ngày trước, rộn ràng trống giục dừng bước Thánh cung.
Giữa muôn người cờ bay nượp nượp;
Cùng vạn kẻ sóng rợp trùng trùng.

Môi hớn hở thần thi chúc tụng;
Miệng hân hoan nhã nhạc vang lừng.
Kẻ địch bay gan bạt vía;
Quân thù vỡ mật kinh hồn.

Quân vương thổi sáo rước hòm bia, tiếng địch vút vang cung réo rắt;
Hoàng hậu tung hoa mừng thập ước, cung đàn rung trổi khúc véo von.
Vạn dân vui sung túc;
Trăm họ hưởng ấm nồng.

Mà nay:
Tù rạc lưu vong thần dân Do Thái;
Đọa đày phát vãng con cái Sion.
Quan ải buồn u uất ;
Bến sông khóc nỉ non.

Trai thanh ảo não beo mặt bủng;
Gái tú gầy trơ úa má hồng.
Cành liễu biếc đàn cong treo hờ hững;
Bậc đá xanh trống thủng vứt trơ không.

Thề lưỡi dính hàm, câu hát ấy riêng dành ngôi Đức Chúa;
Nguyện môi khâu miệng, lời ca đây chỉ tụng đấng Càn Khôn.
Quân địch đó chúng đừng hoài vọng;
Thù nhân kia ngươi chớ trông hòng.

Do án thanh trừng truyền đời con cháu;
Bởi lời phản nghịch lầm lỗi cha ông.
Trời hay chăng tá?
Chúa thấu nguồn cơn!

Ngài ơi:
Xin ra tay cứu vớt;
Nguyện mở lượng khoan hồng.
Để linh hồn mỗ quy hồi dũng lực;
Cho thần trí tôi trở lại uy phong.
Chúa dẫn đường trăng tàn mải ngóng;
Trời đưa lối nguyệt tận hằng trông.

Bùi Nghiệp

Thứ Bảy, 1 tháng 12, 2012

MẸ QUÊ

Thôi là hết,
            Mẹ đã chết.
            Hiu hắt dòng sông,
            Tan tác cánh đồng.
Một cõi trần ai, thương thương thân cò lận đận;
Trăm năm phù thế, héo uá xác vạc long đong.

Khi xưa:
Nhập giống nòi, trang nữ nhi nước Việt;
Chào nhân loại, dòng lịch sử Lạc Hồng.
Câu huấn tử chi sơ, thấm nhuần từ thai dưỡng!
Chữ giáo nhi trứng nước, nhân thức tại cung lòng.
            Bà rủ rỉ cũng nằm lòng câu tứ đức;
            Ông ngâm nga nên răm rắp chữ tam tòng.
            Chẳng lớp trường mà thông ca vè kim cổ;
            Không chữ nghĩa lại thạo kinh hạt ngoài trong.
Bấm đốt ngón tay: đo- đong- cân- lạng;
Thập phân lẩm nhẩm: xu- cắc- hào- đồng.
Chẳng gấm- vóc- nhiễu- điều tô dáng vẻ;
Chỉ vôi- trầu- cau- vỏ thắm khuôn dung.

            Mười sáu tuổi xuất giá vu quy: về tổ nội;
            Đẫy một năm tòng phu thai nghén: trẻ đầu lòng.
            Ru ru – rín rín!
            Bế bế - bồng bồng!
Tay đưa võng  à ơi bống ngủ!
Chân đạp xa quay nhịp đánh vòng.
Đồng sâu đồng cạn, mạ gánh lon ton, đầu khăn mỏ qụa;
Chái bếp hiên nhà, ù  ì  xay thóc, cánh áo nâu sồng.
            Sáng bèo trưa cám, rổ sảo khoai, quần xăn móng lợn!
            Tối giã trưa xay, nia mẹt gạo, đáy thắt lưng ong.
            Thúng mủng chợ phiên, đồng quà nựng trẻ;
            Kẽo cà quang gánh, be rượu chiều chồng.
Nhịn miếng giữa làng, tiếc chi men nồng đình xã;
Cam sàng xó bếp, chiu chắt miếng ngọt tộc dòng.
Lăn lội quản chi mưa nắng;
Tảo tần nào ngại gió đông.
            Sinh con:
            Cưu mang chín tháng bát cơm kham khổ;
             Bú mớm ba năm mạch sữa cạn dòng
            Nào những lúc trái gió trở trời, cơn đau cơn ốm;
            Nọ những khi thay mưa đổi nắng, trúng nước trúng phong.
Ôm con đỏ lòng đau xát muối;
Ẳm trẻ thơ dạ rối bòng bong.
Lưng sẩy rôm, hào bạc trứng gà đánh cảm;
Trán hấp nóng, hương nhu bồ kết lau cùng.
Ngăn lỉnh kỉnh: Áo bạc- thần sa- linh đan- chánh khí;
Chái um tùm: Mền trầu- rau má- kinh giới- xương xông.
            Thang đồng ấu hiệu lang tàu:sinh - cam -thục – táo;
            Chứng tiểu nhi tiệm thuốc bắc: hoàn - tán - cao – đơn.
            Ngày tất tả dầm mưa giãi nắng;
            Đêm mắt chong ấp lạnh quạt nồng.

            Ngờ đâu:
            Cơ trời vận nước;
            Lửa dậy gió bùng.
Ai khơi chinh chiến chia hai miền Nam Bắc?
Ai mở phân tranh cắt nửa ngã non sông?
Thảm thiết dân đen, lìa xa quê cha đất tổ;
Thương thay con đỏ, bái biệt  mồ mả tộc dòng.
            Hai bàn tay trắng;
            Một cuộc cờ không.
Vai quang gánh cha dắt anh: ly hương  ly tán;
Nách xách mang mẹ dìu chị: bỏ xứ bỏ đồng.
Cơn bĩ cực đong đầy cam khổ;
Hồi thái lai vơi bớt nguồn cơn.
            Lại khởi công, phát hoang- đào ao- đắp thổ;
            Lại lập nghiệp, cha cày- mẹ cấy- vun trồng.
            Vách đất mỏng đã ngăn ngừa khi chướng khí;
            Mái rạ thưa cũng che chở lúc oi nồng.

            Đến ngày:
            Con khôn lớn thân phổng phao chân nhảy;
            Mẹ già nua mắt mờ đục lưng cong.
            Ghi giỗ chạp giấy rách giữ lề, mâm cơm nậm rượu;
            Nhớ tết tư đất lề quê thói, thịt lợn bánh chưng.
            Con nhảy múa tung tăng cùng xóm ngõ;
            Mẹ nhìn vui khấp khởi với làng thôn.
Con đi học nhập trường chân khép nép;
Mẹ nhìn qua khe vách dạ phập phồng.
Từng câu chữ ê a,  khai tâm hồn con trẻ;
Mỗi văn bài ra rả,  mở trí tuệ nhi đồng…

Ngày qua  - tháng lại!
Xuân – hạ - thu – đông.

            Chuyến tàu máy đưa con lên tỉnh học;
            Ngọn đèn chai  nơi mẹ tiễn quê mong.
            Giọt nước mắt cố cầm nơi ngấn mẹ;
            Quẩy hành trang phơi phới tự lòng con.
Tình mẫu tử chất đầy trong rương kín;
Sao lòng con  nhẹ tếch chốn trường son.
Thế giới mẹ chính vườn rau- liếp cà tấm mẳn;
Bầu trời con là núi biếc- sông rộng mênh mông.
            Mẹ vò võ tảo tần thắt lưng buộc bụng;
            Con thênh thang bay nhảy thỏa chí vừa lòng.
            Cầu ao soi bóng xác già nua héo hắt;
            Bóng vách đèn khêu hình bà lão lom khom.
            …………………………………………….
            Thương thay:
            Chiều hôm nắng quái;
            Bóng ngả ngô đồng.
            Chưa đền bù, công ơn cù lao chín chữ;
            Chẳng báo đáp,  ân nghĩa cúc dục nghìn trùng.
Lá về cội một đêm sương nhẹ hẫng;
Nước xuôi nguồn một khắc gió thinh không.
Một mẹ dốt nuôi mười con vuông vắn;
Mười con khôn dưỡng một mẹ đâu tròn.
            Đàn cháu dại nhớ bà đai khăn trắng;
            Lũ con thơ thương mẹ ứa  lệ dòng.
            Trăm năm phù thế hề viên mãn!
            Một cội huyên già về tổ tông!
Lòng đau ruột thắt;
Nhớ mẹ khôn cùng…

Bùi Nghiệp.
(16 năm nhớ mẹ)