QUỞ TRÁCH THÀNH THỊ
(Mt 11, 20-24)
Khốn nơi thành thị đã dừng chân
Chai đá sai đường chẳng hối tâm
Công bố điều lành tai giả điếc
Thực thi dấu lạ miệng bèn câm
Mơ màng huyễn tưởng lên thiên phủ
Thực tế rõ rành xuống cõi âm
Phán xét đến rồi mi ắt biết
Khoan hồng mất hết chẳng thi ân.
Khuất
Dũng.SSS.
BÀI HỌA :
KINH THÀNH
VÔ PHƯỚC
Vô phước thành nào đến trú chân
Tin mừng loan báo chẳng lưu tâm
Mơ hồ ngỡ trọng nên vờ điếc
Tưởng bở rằng khôn cứ giả câm
Nếu bỏ miền này không chí thiết
Thì qua xứ khác ắt hồi âm
Án quan công thẳng rồi mai đến
Lúc đó coi chừng chẳng chút ân.
Bùi Nghiệp
BÀI HỌA :
NẾU
KHÔNG HỐI CẢI
Chúa trách những thành đã ghé chân
Mắt mù, tai điếc chẳng hồi tâm
Lời thiêng nghe tỏ lòng trơ lặng
Phép lạ xem tường dạ đóng câm
Đừng tưởng mãi hằng an cảnh thịnh
Mà này mai hậu họa tầng âm
Ca Pha Um hỡi! rồi cùng khốn
Trái lại thành Sô* được xá ân.
Cù Mè
*Thành Sô: Sodoma
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét