Chủ Nhật, 27 tháng 10, 2013

ĐỨA BẤT LƯƠNG (PHẦN VI: BÀI GIẢNG VỀ DỤ NGÔN)



      ĐỨA BẤT LƯƠNG
 (Mt 18, 23-34)

Đầy tớ nhà kia thật bất lương,
Nợ nần được chủ chạnh lòng thương.
Van xin thảm thiết hầu tha bớt,
Cám cảnh lưu tình được xóa luôn.
Ra cổng bắt giam người bạn cũ,
Sang nhà xiết nợ kẻ đồng hương.
Chủ nhân phẫn nộ tên đen bạc,
Tống ngục tàn đời đến rũ xương.
                 Bùi Nghiệp

BÀI HỌA :

      BIẾT THA ĐỂ ĐƯỢC THA

Có lắm khi tra dạ vấn lương
Tự soi được Chúa rất yêu thương
Lỗi nhiều, Cha xóa bao dung lắm
Tội cả, Ngài khoan thứ xá luôn
Con lại đòi đền người nhúm khói
Tôi đi bới hạch kẻ lưu hương
Khác nào đâu kẻ vô nhân ấy
Bài học này xin khắc cốt xương.
               Thinh Không

BÀI HỌA :

      PHẬN VÔ LƯƠNG

Án quan phán xét kẻ vô lương
Đày đọa ngục tù ắt thảm thương
Bán rẻ nội tâm đào hố sẵn
Mua gian ân nghĩa khóa lòng luôn
Tham tiền lạc bước xa Thiên Chúa
Thủ ác sai đàng đoạn cố hương
Tòa xử công bình luôn sáng tỏ
Tội đồ trừng phạt đến tan xương.
                Hoctronho

BÀI HỌA :

      CÔNG THẲNG

Trần thế bao người sống chẳng lương
Tội nhân Chúa vẫn rủ tình thương
Một lòng khẩn nguyện xin tha thứ
Vẹn nghĩa vì  yêu sẽ xá luôn
Công thế chẳng tình chi bạn cũ
Tim đen đoạn nghĩa với đồng hương
Luật Người phán xét ai đen bạc
Xác xác hồn hồn đến mục xương.
                Maria Xuyến

BÀI HỌA :

      ĐỨA VÔ LƯƠNG

Có tên đầy tớ qúa vô lương,
Món nợ đầy đầu chủ thấy thương.
Khấn  nguyện thành tâm xin xóa hết,
Xót tình quảng đại thứ tha luôn.
Nhưng rồi bắt nạt người làng xóm,
Kế đó giam cầm kẻ cố hương.
Ông chủ thanh trừng thằng bội nghĩa
Tàn đời trong ngục chỉ còn xương.
               Khuất Dũng.SSS.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét