Thứ Bảy, 30 tháng 11, 2013

NGƯỜI CON HOANG ĐÀNG (PHẦN VI : BÀI GIẢNG VỀ DỤ NGÔN)



       NGƯỜI CON HOANG ĐÀNG (Lc 15, 11-22)

Người Cha từ ái có hai con
Trai thứ  hoang đàng tính phá ngông
Gia sản đòi chia chơi thỏa dạ
Bạc tiền tiêu biệt đói nhay lòng
Nằm nơi chuồng lợn tâm  buồn tủi
Nuốt miếng cơm heo lệ chảy ròng
Hối hận trở về xin thứ lỗi
Cha  mừng ôm đón thật bao dung!
                  Thinh Không

BÀI HỌA :

       NGƯỜI CON HOANG ĐÀNG

Cha thương yêu mãi những người con
Sao nỡ vô tâm sống quá ngông
Đời đã lao đao đau tận dạ
Kiếp còn mê muội đổi thay lòng
Đơn côi c
ám lợn thân vương tủi
Quạnh quẽ chuồng heo lệ nhuốm ròng
Tội
vướng nặng nề xin xóa lỗi
Người chờ tha thứ đón khoan dung.
                  Maria Xuyến

BÀI HỌA :

       TRƯỞNG THỨ

Quạnh hiu nhà vắng mãi trông con
Trưởng, thứ, gần, xa vẫn tuổi ngông
Kế cận, thì tâm hờ hững dạ
Cách xa, nên trí quẩn quanh lòng
Cha ban áo đẹp, thôi tâm mọn
Còn có cơm ngon, chớ lệ ròng
Lý lẽ yêu thương là tự hiến
Tình chờ nghĩa đón giữa lòng dung.
                  Hoctronho

BÀI HỌA :

       NHẮC ANH HAI

 Dù sau hay trước cũng là con
Tính khí cần cù hoặc rất ngông
Tài sản chia đều không đổi ý
Bạc tiền sòng phẳng phải cam lòng
Ruột mềm máu chảy đừng nê chấp
Tay đứt thân đau hãy quý ròng
Huynh đệ thuận hòa là tốt nhất
Cho em cơ hội nhớ khoan dung!
                  Bùi Nghiệp   
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét