Thứ Tư, 8 tháng 1, 2014

TUYẾT TRẮNG LUNG LINH



Con có gì ngoài hai bàn tay trắng
Trắng nửa đời người, trắng những mùa đông
Ôi mênh mông trắng xóa cõi đi về
Lặng bốn bề nhuộm thinh không mây trắng...  

Đời lạnh giá bởi tim con sỏi đá
Lá khẳng khiu trơ khốc những cành khô
Từ hư vô đông đã hóa linh hồn
Cho tuyết trắng gột đời con tội lỗi...  

Mỗi đông về con lạnh lắm Chúa ơi
Con nhớ Chúa ngày xưa nơi hang đá
Đã nhập thể xuống trần gian diệu vợi
Ngày đợi trông, đông ấy Chúa đến rồi...

Con ngồi đây với hai bàn tay trắng
Lắng nghe hồn khe khẽ gọi tên con
Ôi Chúa đến đem tình son réo gọi
Đem bình an cho tất cả mọi người...

Tình của Chúa, tình trời cao tuôn đổ
Mong khổ đau giữa nhân loại không còn
Ôi tình Chúa bao năm rồi mòn mỏi
Con hỏi mình đã đáp lại tình chưa...

Bàn tay con chưa có gì đáp lại
Bởi dại khờ con đã trót phí hoang
Để tình Chúa lang thang hoài đông vắng
Tuyết vẫn rơi mong trắng xóa tội đời...

Ơi, Chúa ơi! Con dâng lời cảm tạ
Vì nhận ra những hồng ân của Chúa
Quá dư đầy con chẳng thể nào đong
Con chỉ biết trong lòng tri ân Chúa...

Xin dâng Chúa tâm tình con hớn hở
Mùa đông trắng mở ra tim rộn rã
Và đôi tay cũng mở ra hoan lạc
Đón vào lòng tuyết trắng sáng lung linh!

                             Noel 2012

                             Vũ Thủy 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét