.
(10-08-2012***10-08-2015)
Thế là hết;
Cha ơi, Cha.
Hồn mãi xót đau;
Dạ còn thảng thốt:.
Nhà tan hoang mất nóc;
Con ngơ ngẩn mồ côi.
Nghe mênh mông trống vắng dòng đời;
Những quay quắt buồn đau tấc dạ.
Mãi quặn nhớ Cha xưa :
Như mái che bao tháng ngày êm ả;
Là thành chắn vạn sự việc bất an.
Trung ngay tận tụy luôn dạy nết lành;
Dưỡng dục yêu thương hằng nêu gương sáng.
Khốn khó gian lao, huấn cháu cậy tin không nản
Bình an sung túc, dạy con cảm tạ chẳng quên.
Thế mà nay:
Chẳng còn thấy Thân Phụ gọi tên;
Không được nghe Cha yêu khuyên bảo.
Bóng khuất hình bay, hơn ngàn ngày bặt bằn sầu não;
Âm thinh thanh lặng, tròn tam kỷ phăng phắc cô tênh.
Xưa vợ chồng xum họp, tưởng trăm năm chia sẻ nợ duyên;
Nay phụ tử xa lìa, nên từng khắc nhớ nhung tình nghĩa.
Thân mồ côi thấm thía;
Phận góa bụa chao chênh.
Cù lao chín chữ, phận con chửa vẹn đáp đền;
Ái nghĩa hai câu, lòng vợ khôn nguôi son sắt.
Ngày hồn quay quắt;
Đêm trí mơ màng.
Người an nhiên hưởng cõi vĩnh hằng;
Kẻ lận đận còn nơi dương cốc.
Lệ trần thế trăm ngày tất khốc;
Tục Dương gian ngàn buổi đoạn tang.
Đầu tháo cởi vòng khăn;
Thân thôi mang tang phục.
Nhưng trong tâm, bóng
Hiền Phụ sống từng giây từng phút;;
Mà tận trí, lời Cha Yêu lưu mãi chặt mãi sâu.
Nay còn mai mất hỏi kẻ thoát khỏi đâu;
Sinh ký tử quy nào ai từ được chứ.
Linh Hồn vĩnh cửu;
Thân xác tan mau.
Tình Chúa thâm sâu;
Nước Trời cao trọng.
Nguyện cầu Chúa cả thương ban Cha yêu, đời đời vinh hưởng;
Xin phúc Phụ Thân phù hộ con cháu, vẹn vẹn an lành.
Cho suối lệ thôi lăn;
Cùng Đức Tin kiên vững.
Để sau này được xứng;
Hầu mai hậu cùng vui.
Ngày giỗ kỵ xum họp bùi ngùi;
Dịp tưởng nhan quây quần nhung nhớ.
Lòng khát khao lời gọi Ơi Bố;
Tâm vò quặn câuvãn kính dâng.
Tạ ơn Bố muôn vàn;
Thương nhớ Cha vô kể .
Tử tôn bái lễ;
Trưởng tử kính văn.
. THINH KHÔNG
Bài văn tế cha của Thinh Không rất tha thiết nỗi lòng, nguyện cầu linh hồn cụ ông thanh nhàn trong Nước Trường Sinh, quê hương vĩnh cửu. Xin phù hộ cho con cháu còn đang lênh đênh nơi bể khổ.
Trả lờiXóa